Friday, August 22, 2014

Tôi, kẻ mang trong mình hội chứng...

Truyện kể của một kẻ đa nhân cách <cười nhếch môi>
Hai năm trước, cũng gần gần thời điểm này, sau khi khám bệnh và xem xét tình trạng của tôi, bác sĩ chỉ phán một câu duy nhất: "Em bị bệnh ...abc...(tên latinh không nhớ nổi), đại loại là bệnh đa nhân cách" hazzai... và một tràng thở dài sau đó. "Bệnh này thường xảy ra với các bạn nữ tuổi mới lớn, chú nghĩ cháu bị bệnh này cũng là vì lý do này, cháu mới chia tay bạn trai à?"
My God! tôi còn chưa có người yêu, đại loại là lúc đó còn chưa yêu ai thì làm sao mà thất tình nổi, oái ăm thật đấy, còn cái gì mà đa nhân cách này nọ chả hiểu ông ta đang nói cái gì.
Tôi, với đầy những triệu chứng khó ưa: "ói mửa, đau thắt ở bụng, say xẩm mặt mày, khó thở và còn việc người hay bị co giật khi ngủ", ông ta có phải là bác sĩ không vậy, những cái đó gọi là hội chứng đa nhân cách sao???
Tôi hỏi lại vị bác sĩ kính mến một câu ngớ ngẩn vì thực sự tôi biết câu trả lời là gì: "Hội chứng đa nhân cách là sao ạ? cháu không hiểu lắm". ông bác sĩ nói thật dài để giải thích cho tôi đủ thứ đủ loại, nhưng vấn đề là tôi cảm thấy nó thật nhảm nhí, chắc bạn cũng đoán được cái câu chuyện này như thế nào rồi nhỉ...Và kết luận của bác sĩ là "Cháu nên dọn đến ở chung với bạn trai. đó là cách trị bệnh hiệu quả nhất..."
haha, giờ thì quá chừng là phức tạp rồi, mọi chuyện quá giới hạn rồi...

Nhưng đến hôm nay tôi mới bất ngờ nhận ra mình là một kẻ đa nhân cách thực sự


Tôi tồn tại cả hai giới tính, nhưng quan trọng là bây giờ tôi sẽ sửa đổi nó thành một giới tính duy nhất, gì cũng được miễn là nó đừng có thành hai loại...

Và cảnh báo cho ai đó khi đọc được bài này, nếu bạn cảm thấy tôi thường thay đổi nhất thời thì xin lỗi vì đó môi trường khiến tôi một kẻ đa nhân cách như vậy...Còn lỡ ai đang chơi chung và nhìn thấy chỉ một trong hai cái đó thì bây giờ bạn nên tìm hiểu xem thử nhân cách thứ hai của tôi như thế nào nhé..
Tôi sẽ tự mình trị liệu và sẽ sớm kết thúc chuyện này nhanh thôi !!!


Sunday, August 17, 2014

Gửi em, người có đôi môi quyến rũ...

Gửi em, người con gái có đôi môi dày và căng mọng..
Tôi biết em qua cảm xúc mà em từng hát, nó giống như người vừa yêu xong một anh chàng nào đó và đang rất đau khổ, em giống như đang phải quằn mình lên để khiến trái tim mình không bị tan vỡ...em đã từng cho tôi cảm giác như thế, cảm giác của một người con gái khi yêu.
Nhưng, em nói với tôi rằng em đâu có người yêu, phải, từ trước đến giờ có khi nào em quen ai đâu vậy làm sao em thể hiện được những cảm xúc đó. Hay chính em, người đa sầu đa cảm đã đưa sự đau khổ của người khác vào mình và thể hiện cho ai đó biết rằng con người ta lúc nào cũng yếu đuối như vậy? Hay chính tôi, kẻ đã bị em chinh phục một cách dễ dàng?
Em đã từng hôn ai chưa? đôi môi của em đã từng chạm tới một đôi môi ẩm nào khác. Thật khó để em có thể trả lời thật cho tôi biết vì em có vẻ rất nội tâm, rất khó chia sẻ. Nhưng em ơi, em có biết đôi môi em đã làm trái tim tôi đập loạn nhịp chưa? em có biết tôi đã từng phải nắm chặt bàn tay mình để kiềm chế việc chạy đến bên em, dùng đôi tay chạm lấy khuôn mặt em và giữ nó để tôi có thể đến gần em, để hôn em một cách nồng nhiệt chưa?
Đôi khi, xin em hãy nhìn tôi một lần chỉ để cho em thấy được tình yêu mà tôi dành cho em lớn đến mức nào, xin hãy nhìn về phía tôi đôi chút để thấy được trái tim tôi đang sắp nhảy ra ngoài và cơ thể đầy mồ hôi của sự hồi hộp. Em biết mà, đó là cảm giác khi yêu, hay chính cảm xúc mà em đã từng cho tôi thấy khi em cất tiếng hát...

Thân yêu,
<Trích>